Chủ Nhật, 18 tháng 4, 2010

Sự tích hoa cứt lợn - sock

Bộ Giáo Dục phải bái thằng này làm sư phụ

Bài tập làm văn làm của cậu học trò này được viết bằng thứ mực bút bi màu xanh, dài hơn một trang giấy học trò. Góc trên, bên phải của trang nhất ghi: Họ và tên học sinh là Vũ Hoàng Việt, học Lớp 8A. Trường THCS Nguyễn Trãi (không thấy ghi thuộc địa phương tỉnh, thành phố, hay thị xã nào). Nội dung bài viết cho ta thấy thêm một số thông tin về “tác giả” của nó:
- Cậu học trò nói trên khoảng 13 - 14 tuổi, được sinh ra và lớn lên tại thành thị miền Bắc.
- Ngôn từ mà cậu học sinh này dùng trong bài kiểm tra là những từ ngữ thô tục thậm chí thô bỉ, người nghe dễ liên tưởng đến lời lẽ của những người không được giáo dục, thiếu văn hóa.
Ngay cả việc lý giải cho cách gọi một loài hoa mà cậu ta lựa chọn cũng được cậu ta giải thích bằng cái thứ ngôn từ, bằng cái cách diễn đạt mà nhiều người vẫn gọi là “ngôn ngữ chợ búa” hoặc “ngôn ngữ đường xá”: “nó còn có tên là hoa ngũ sắc nhưng em gọi nó là hoa cứt lợn cho nó máu!”.
- Bài tập làm văn cho thấy cậu học sinh này có nắm được cách trình bày một bài tập làm văn theo lối trường quy.
- Bài văn có 3 phần mở bài, thân bài, kết luận.
Nhiều chỗ lẽ ra phải dùng dấu chấm, nhưng cậu ta đã dùng dấu phẩy. Nhưng nhìn chung những chỗ lỗi ấy không ảnh hưởng tới nội dung hay nói cách khác: không làm sai lạc ý.
Về phương diện hình thức và lối lập luận cũng có lớp lang, diễn đạt không trùng lặp, không rối rắm... Và cũng chính vì vậy, mà người đọc không khỏi không có cảm giác lạnh sống lưng khi trong thế giới mà cậu ta liên tưởng toàn là những thằng nghiện, bơm kim tiêm chích, thuốc phiện, hút và hít.
“Văn là người”, không ai có thể an lòng, khi biết có những thành viên thế hệ tương lai của đất nước lại có cảm nhận về cuộc sống và có lối diễn đạt kỳ quặc tới mức không thể nào tưởng tượng nổi như vậy. Xin chuyển bài viết này tới các thầy cô giáo, các bậc phụ huynh học sinh và những ai tâm huyết với nền giáo dục nước nhà.

Dưới đây là bài văn:


http://tunglinhonline.com